Tôi của ngày hôm nay là yêu đơn phương mà không được thổ lộ...cứ gặm nhắm nỗi buồn một mình và tự nhắc nhở bản thân tìm quên bằng những thứ khác... Miệng vẫn cười, vẫn vô tư đùa giỡn nhưng chỉ cần có cơ hội ở một mình, để đầu óc miên man với những suy nghĩ tôi lại nhớ về nó. Có những yêu thương nên để trong lòng và thời gian là phương thuốc hữu hiệu nhất để tim ta bớt đau...
Ai rồi cũng khác bạn nhỉ? Tình iu nó có sức mạnh ghê gớm lắm chỉ là bạn ko phải là đối tượng nên bạn ko có quyền gì cả...vì là đơn phương nên chả có quyền giận, quyền ghen, quyền lên tiếng...lặng lẽ nhìn lặng lẽ cảm nhận và lặng lẽ đau... Tôi biết và tôi nên dãn ra trước khi mớ cảm xúc hỗn độn bóp ngạt cơ thể tôi...